24 thg 10, 2012

Nhật ký của một thai nhi ….

Chia sẻ bài viết này:
HÃY ĐỌC VÀ CẢM NHẬN

Mẹ thiếu kiến thức khi mang thai, vô tình khiến con mình bị dị tật. Hãy nghe tâm sự của một bào thai bị nhiễm độc.

   "Mẹ yêu quý, viết những dòng nhật ký này, bé mong có lúc mẹ sẽ hiểu được những ngày bé đã sống trong bụng mẹ thế nào. Bé hy vọng mai này, nếu có thêm những người em, chúng sẽ có 9 tháng 10 ngày tuyệt vời hơn bé.    

   Ngày... tháng... năm...       
 Hôm nay là ngày mẹ đi siêu âm. Cô bác sĩ dùng vật gì đó rà qua rà lại làm bé nhột quá chừng! Khi bác sĩ thông báo con của mẹ hiện diện trên đời được ba tháng, mẹ cứ ngây người ra. Mẹ không tin mình có thai. Rồi mẹ than thở với bố nếu có bé trên đời, làm sao mẹ đi chơi được nữa. Lúc đầu nghe thế, bé giận mẹ thật nhiều. Thế nhưng đến khi nghe bác sĩ mắng mẹ ham chơi, bé lại thấy thương mẹ quá. Bé hết giận mẹ ngay!     
***     
Khói thuốc và dược phẩm khiến thai bị ngộ độc     
   Ngày... tháng... năm...     
Bé đã được 4 tháng rồi cơ đấy! Bé đang dùng cái chân bé xíu xíu cọ cọ vào thành bụng của mẹ. “Oạch”, ôi trời, bé đang lộn ngược trong bao nước ối, chóng mặt quá. Thì ra mẹ đang nhún nhảy, lắc lư với các cô, các chú, bạn của mẹ trong cái quán đầy những người...
“Ách xì... ách xì... ách xì...”. Sao bé thấy ngạt thở quá! Chất nicotin đang toả ra mù mịt trong không gian của bé, hình như mẹ hút thuốc. Mẹ ơi, đừng hút nữa, nếu không bé chết mất.     

  
   Ngày... tháng... năm...     
Mẹ không nghe lời bà, mải đi chơi nên bị cảm sốt, nhức đầu. Bé nghe bà dặn đi dặn lại mẹ không được uống thuốc lung tung, nhưng mẹ nào có vâng lời. Mẹ thì thào qua điện thoại với cô bạn nào đó rằng mẹ muốn mau hết bệnh, để mũi mẹ không bị sụt sịt nữa, mẹ ghét phải ở nhà lắm. Sau đó, mẹ nhờ cô ấy mua vài viên thuốc giảm đau, kháng viêm...
Chỉ một giờ sau khi những viên thuốc quái quỷ ấy chui vào dạ dày của mẹ, xung quanh bé có màu đo đỏ. Ôi máu! Bé sợ quá...Bé cất tiếng khóc trong sự tức tưởi     

  
   Ngày... tháng... năm...     
Mẹ khóc lên khóc xuống vì bà ép mẹ ăn cá thu, cá hồi, cá mòi... để xương bé cứng cáp hơn. Hầu như ngày nào mẹ cũng phải ăn món này. Bé thấy mình giống chú cá nhỏ đang vùng vẫy giữa thủy cung xanh mát. Sung sướng với đại dương đầy mùi cá chẳng bao lâu, cơ thể bé lại có vấn đề. Chất gì đó từ nhau thai vào cuống rốn làm người bé lạnh toát. Đầu bé choáng váng, tê nhức. Ôi, bé không còn nhớ gì nữa...     
   Ngày... tháng... năm...     
Nghe ai đó cảnh báo rằng không nên cho bà bầu ăn một số loại cá biển vì dễ bị nhiễm độc thủy ngân nên bà không ép mẹ ăn cá nữa. Thế nhưng, sao đầu óc của bé vẫn còn choáng váng thế nào ấy, chẳng được như xưa. Bé chưa vui mừng được bao lâu, bà lại tiếp tục bắt mẹ bổ sung nhiều vitamin, nhất là vitamin D. Xương của bé dần dần xốp đi. Kỳ nhỉ?!     

   Ngày... tháng... năm...
      Hôm nay mẹ lại buồn vì bố bỏ mẹ đi chơi một mình. Nằm yên trong bụng mẹ, nhưng bé vẫn nghe mẹ khóc rưng rức. Mẹ trốn bà đi chơi với người khác. Mẹ uống thứ nước gì nồng nồng, cay cay. Bé nghe có người nào đó hỏi mẹ có dùng thêm rượu nữa không. Không biết mẹ lắc hay gật nhưng bé đã mê man hồi nào chẳng hay. Tỉnh dậy, bé thấy người nóng phừng, đầu óc lơ mơ, choáng váng.     
 
    Ngày... tháng... năm...     
Dạo này mẹ hay than buồn. Mẹ “a -lô” rủ cô bạn thân đi “he salun” (hair – salon) gì đó. Trời ơi, sao mẹ của bé lại điệu thế nhỉ? Mới bốn ngày trước mẹ đã đi rồi mà. Mẹ thay đồ, xịt nước hoa thơm nức rồi gọi taxi. Nằm trong bụng, bé nghe mẹ sang sảng yêu cầu cô thợ phải nhuộm mái tóc màu râu bắp. Mẹ còn bảo họ phải vẽ thêm mấy chú bướm trên các ngón tay xinh. Mẹ hớn hở về nhà. Dì của mẹ sang chơi, thấy mẹ điệu đàng bèn mắng một trận. Dì bảo: “Người ta cảnh báo trong mỹ phẩm có chất gì đó, hình như là phthalate, có ảnh hưởng đến thai nhi. Ở nước ngoài họ đang tranh cãi ầm ĩ về điều này. Con phải cân nhắc trong việc làm đẹp đấy!”.     
    Ngày... tháng... năm...     
Bé đã đủ 9 tháng 10 ngày trong bụng mẹ. Bé vươn vai chòi đạp tứ tung đòi ra ngoài.
Bác sĩ đưa mẹ vào phòng kín. Sau một hồi chật vật, bác sĩ cũng đỡ bé ra khỏi cái thủy cung chật hẹp ấy. Thế nhưng, sao mẹ vừa nhìn thấy bé đã hét lên một tiếng thật to rồi nằm bất động. Có tiếng ai đó giải thích rằng bé không giống những đứa trẻ bình thường. Bé bị dị dạng...     

“Oe... oe... oe...”, bé cất những tiếng khóc đầu tiên trong sự tức tưởi. "
………………………………………………….
Trích: Tiếp thị và gia đình.
Chuyên mục: ,
Nhận xét của bạn

1 nhận xét:

Với các câu đố Kinh thánh, bạn nên đăng ý kiến của mình tại: "Nhận xét của bạn" ở trên.